Đuyên Hồng

Miền Trung Mùa Lũ






Miền Trung ngập rồi
Những ngôi nhà chỉ còn trơ nóc
Miền Trung lụt rồi
Đường hóa thành sông cầu hư núi sập
Đồi lở đất trôi
Những mạng người nhỏ nhoi đã mất cuộc đời
Chồng biết kiếm vợ đâu giữa dòng lũ đỏ ngầu
Cha chẳng thể tìm con giữa bốn bề nước đỏ
Đứa trẻ sinh ra bỗng thành đoản số
Vừa được làm người đã bị lũ cuốn trôi

Miền Trung ơi!
Ruột nát hết rồi!
Người miền Trung đã không còn nước mắt
Nước mắt đã khô
Nước mắt thành lũ trôi đầy mọi nẻo
Nước mắt thành sông thành mưa thành suối
Nước mắt mặn thành hạt muối biển khơi…

Miền Trung ơi!
Những nóc nhà lẻ đứng chơi vơi
Thương bóng mẹ già khản lời kêu cứu
Thương lúa thương khoai thương cây thương trái
Mùa này lại trắng bàn tay

Bóng cha gầy vượt lũ mỏi đôi vai
Sóng nước dội võ vàng bao bữa đói
Chó mẹ đưa con vượt cơn nước nổi
Gà lợn cùng trẻ nhỏ sống chung nơi

Miền Trung ơi
Núi lở sạt muôn nơi
Nước dâng đầy mọi ngả
Miền Trung
Cả nước nghiêng lòng hai đầu hối hả
Chung tay mình
Lá rách đùm lá rách hơn
Cả nước một lòng nhường áo sẻ cơm
Những chuyến hàng cứu trợ xé mưa tuôn
Những con đò chở tình yêu san sẻ

Miền Trung
Liền khúc ruột Việt Nam của mẹ
Sáng nắng chiều dông lũ quét lũ chồng
Vẫn hiên ngang vững chãi giữ phía đông
Đã bao đời tiếp bước với cha ông
Liền một dải nối hai miền đất nước
Bao kẻ muốn ngăn chia chẳng thể nào làm được!
Miền Trung
Vết thương lòng thêm nhức
Chưa lành da dấu sẹo lại dài thêm!

Cơn lũ tràn đêm
Cơn bão xoáy thêm niềm đau khổ
Bão lũ năm nay sao mà nhiều thế
Trắng mắt trời đổ giận mãi không nguôi
Mà miền Trung vẫn đứng đó giữa đời!

Sau bão giông trời lại nắng lên thôi
Môi em thơ sẽ nở nụ cười
Bướm vàng lượn đường tung tăng tới lớp
Miền Trung ơi! Có thể nào khác được
Cuộc sống nhọc nhằn nên cuộc sống đầy hoa…

25 October 2020

Được bạn: Ct.ly đưa lên
vào ngày: 20 tháng 11 năm 2020

Bình luận về Bài thơ "Miền Trung Mùa Lũ"